Năm 32 tuổi, lấy ba, mẹ mình mới bắt đầu biết nấu một bữa ăn tử tế. Nên khi ai đó chê con gái bà lớn già đầu mà chẳng biết nấu bữa cơm, bà chỉ cười trừ: “Lo gì? Mốt thương chồng, thương con, tự khắc biết nấu!”
Năm 18 tuổi, mình lên Sài Gòn, một mình. 7 năm trôi qua, cộng luôn năm Covid thứ nhất, nồi cơm điện nhà mình vẫn mới nguyên.
Rồi em trai mình tròn 18, ngày nó chuyển lên ở với mình cũng là ngày nó bắt đầu chuỗi ngày ăn bụi. Hai chị em mình - người đi học, người đi làm - rất ổn, cho đến cái ngày định mệnh 9/7.
Người duy nhất không giấu được sự lo âu, là mẹ mình ở xa. Những ngày đầu Chỉ thị 16, mẹ mình gọi điện, nhắn tin trên dưới chục lần mỗi ngày:
- Con mua rau chưa?
- Có biết chế biến thịt không?
- Không đi chợ được. Tiếp xúc với shipper nhiều cũng nguy hiểm. Phải làm sao?
- Sáng/trưa/tối nay hai chị em ăn gì?
Để mẹ an tâm, và mình không phải dành quá nhiều thời gian cho chuyện ăn uống, mình cần cho mẹ thấy: Mình có thể thay bố mẹ làm điểm tựa cho em.
Tủ lạnh đầy ắp - chụp gửi mẹ xem.
Ngâm rau nước muối - chụp gửi mẹ xem.
Nấu được bữa cơm - chụp gửi mẹ xem.
Công thức trên mạng đầy ra, vẫn vờ hỏi mẹ.
Vài ngày như thế, giọng mẹ trong điện thoại giãn ra hẳn.
Mẹ mình thương con, nên không muốn để con vào bếp. Nhưng bà vẫn dạy mình đủ để tự nhặt rau, thái hành, chiên thịt. Những lúc mẹ nấu, bà hay bảo mình đứng bên nhìn cho biết. Tất cả những gì mình thấy, là một tình yêu vô bờ bến.
Thứ tình yêu đó sẽ nói bạn biết bạn phải làm gì.
“Cứ để con!” là chuỗi nội dung của Vietcetera, song hành cùng dự án Học Yêu By Prudential, với thông điệp: Trong gia đình, tình yêu chảy xuôi, và cũng chảy ngược; hãy học yêu để trở thành điểm tựa của nhau.
Ngoài ra, hãy đón xem Talkshow Học Yêu by Prudential, được phát sóng cố định vào thứ 7 tuần thứ 3 mỗi tháng trên 2 kênh Facebook của Prudential và Vietcetera.
Tìm hiểu thêm tại: https://www.facebook.com/Prudential.pva/