Chưa bao giờ tôi nghĩ chỉ một con số lại có thể thay đổi góc nhìn của mình. Nhưng chuyện đó đã xảy ra.
Trong bữa tối đầu tiên tại Madame Son – nhà hàng Việt trong khuôn viên Danang Marriott Resort & Spa – khi lướt qua thực đơn để tìm xem món tráng miệng lạ mắt trước mặt là gì, tôi nhìn thấy dòng chữ “1114 Coconut Jelly”. Cái tên khiến tôi tò mò.
Và rồi câu trả lời của bạn phục vụ khiến não tôi như vừa bật nút sâm panh: 1114 chính là tổng số cây dừa trong toàn bộ khu nghỉ dưỡng này.
Từ khoảnh khắc đó, dường như dừa “đi theo tôi” ở khắp nơi. Chúng như một sợi chỉ âm thầm len lỏi vào từng chi tiết, mà mỗi lần bắt gặp, tôi lại bất giác mỉm cười như vừa tìm thấy trứng Phục Sinh. Một đĩa bánh ít nhân dừa nhỏ nhắn được đặt sẵn trên bàn cạnh giường khi tôi trở về phòng vào buổi tối. Một tách cà phê dừa sánh mịn vào buổi sáng hôm sau. Và cả một ly cocktail dừa khi màn đêm buông xuống.
Sau hai ngày ở đây, tôi bắt đầu tin rằng dừa không chỉ là một loại quả, một hương vị. Nó đại diện cho một nếp sống.
Nghe có vẻ lạ lùng, nhưng tôi đã thực sự tự hỏi: Nếu là một cây dừa, tôi sẽ sống ra sao?
Hoà vào đất trời
Quay trở lại ngày đầu tiên, ngay từ khi bước vào sảnh, ánh sáng từ ô cửa kính lớn chạm trần đã hút trọn lấy sự chú ý của tôi.
Khung cảnh ngoài kia như một bức tranh chuyển động: thảm cỏ xanh mướt, ánh nắng vàng óng ánh trên mặt hồ bơi như chạm đường chân trời. Phía xa những hàng dừa vươn cao, chầm chậm đong đưa như đang thì thầm với nhau điều gì đó về biển cả.
Ban đầu tôi chỉ đơn giản thấy chúng đẹp, nhưng rồi một ý nghĩ chợt len lỏi: Làm thế nào mà loài cây mảnh khảnh này lại trụ được trước gió, trước vị mặn của biển, và cả những cơn bão vậy?
Câu trả lời? Vì chúng linh hoạt.
Dừa không cắm rễ sâu mà lan rộng để thích nghi với cát biển. Thân cây tưởng như mảnh mai đó lại chính là lợi thế – chúng giảm lực ma sát với gió, giúp cây uyển chuyển nghiêng mình, thay vì chống cự rồi gãy đổ.
Theo một cách nào đó, điều này phản chiếu trong chính thiết kế của khu nghỉ dưỡng – không lấn át, mà hoà vào thiên nhiên.

Kiến trúc theo phong cách Đông Dương với những đường hành lang dài, rộng mở, như mời gió đến dạo chơi. Các chi tiết gỗ tạo cảm giác ấm áp. Không gian phòng thoáng đãng mở ra khoảng hiên riêng tư, nơi bạn được lắng nghe “dàn hòa nhạc” của tiếng lá dừa xào xạc, tiếng chim hót líu lo đâu đó, và cả tiếng sóng biển vọng lại từ xa.
Và điều kỳ diệu nhất với tôi có lẽ nằm ở chỗ: hầu như mọi căn phòng, nhà hàng hay quầy bar đều hướng ra biển. Dù đi đến đâu, bãi biển Non Nước cũng hiện lên trong tầm mắt.
Có lẽ vì tất cả những điều đó mà thời gian ở đây dường như không đong đếm theo nhịp đồng hồ. Nó thong thả trôi qua theo vệt nắng trên hành lang, theo bóng cây trong vườn, như thể mời bạn chậm lại để thấy và cảm từng điều đang hiện diện quanh mình.

Nếm trọn mọi hương vị
Dừa được xếp vào nhóm quả hạch, nhưng nó chẳng giống với bất kỳ loại quả hạch nào khác. Lớp vỏ xơ rắn chắc ôm lấy phần cùi béo bùi và vị ngọt thanh mát bên trong – một trải nghiệm nhiều tầng lớp, vừa tương phản vừa hài hòa. Cảm giác ấy, tôi cũng tìm thấy trong ẩm thực tại Danang Marriott Resort & Spa.
Tại nhà hàng Madame Son, nét truyền thống và tinh thần hiện đại giao thoa trong nhiều chi tiết.
Nhà hàng được đặt tên theo dãy núi Ngũ Hành Sơn ngay phía sau khu nghỉ dưỡng, với thực đơn lấy cảm hứng từ triết lý Ngũ hành của phương Đông được biến tấu để hợp khẩu vị du khách từ nhiều quốc gia.
Như món salad cà chua thoang thoảng hơi thở mát lành từ núi đồi Đà Lạt, mang theo năng lượng ổn định của hành Thổ. Vị chua thanh nhẹ từ rau củ muối như tiếng thì thầm của hành Kim. Trong khi bát bún chả nóng hổi, cân bằng hoàn hảo giữa mặn, chua, cay và ngọt, tựa một bản hòa tấu của cả 5 nguyên tố Kim - Mộc - Thuỷ - Hoả - Thổ.
Rồi khi tất cả hương vị tan ra nơi đầu lưỡi? Chỉ có thể diễn tả rằng nó giống như bạn đang lặn trong những đám mây.


Ngoài Madame Son, Danang Marriott Resort & Spa còn nhiều lựa chọn khác chiều lòng mọi tâm trạng.
Writer’s Bar lý tưởng cho những khoảng lặng một mình hoặc những cuộc trò chuyện chậm rãi bên tách trà hay ly cocktail. Non Nước Bar là chốn hẹn cho những buổi chiều thảnh thơi bên bờ biển, vừa nhâm nhi một cốc bia mát lạnh vừa dành thời gian cùng gia đình hoặc nhóm bạn thân. Còn Goji Kitchen & Bar phục vụ cả ngày là nơi giao thoa của ẩm thực Á – Âu với thực đơn vô cùng đa dạng.
Chậm rãi ‘tái sinh’
Nước dừa không đơn thuần là thứ được chắt lọc từ mạch nước ngầm. Nó là kết tinh từ quá trình chuyển hoá đặc biệt của cây dừa: hấp thụ muối, nắng, khoáng chất, rồi lặng lẽ tự ươm vị ngọt từ sâu bên trong.
Tại Quan Spa, khi dòng tinh dầu ấm nóng lan dọc sống lưng, với hương sả thoang thoảng trong không khí, tôi chợt nhớ đến hình ảnh trái dừa giữ lại những gì tinh túy bên trong nó qua một quá trình chuyển hoá chậm rãi.
Thiên nhiên không bao giờ vội vã trong việc phục hồi hay “chữa lành”. Nhưng vùng nhiệt đới luôn rộng lượng – mang theo đủ nắng, gió, hương và vị để ai cũng có thể tìm thấy một liệu pháp cho riêng mình.
Ngoài không gian spa, có người tìm thấy sự thư thái khi thả mình trong làn nước của hồ bơi vô cực. Có người chọn yoga sáng khi sương biển vẫn còn vương. Người khác lại tìm thấy niềm vui trong những trận tennis sôi nổi, các buổi workshop nghệ thuật tạo hình từ lá, lớp học nấu ăn tại Evergreen Garden, thậm chí là qua trải nghiệm độc đáo như xem biểu diễn hái dừa.


Hoặc đôi khi, tất cả những gì bạn cần là một chiếc võng đung đưa dưới tán dừa, nhắm mắt lại và cảm nhận làn gió lướt qua tóc, mơn man trên da.
Cây dừa không vội vã ban tặng phép màu tái tạo. Trải nghiệm ở đây cũng vậy. Nó mời gọi bạn hấp thụ tinh thần của vùng đất nhiệt đới một cách chậm rãi, theo những cách khác nhau.
Vị trí của Danang Marriott dường như cũng giúp sức để biến nơi đây trở thành một “vùng đất phong thuỷ” cho cả thể chất lẫn tinh thần.
Nép mình bên bờ biển Non Nước nguyên sơ, tựa lưng vào dãy Ngũ Hành Sơn, khu nghỉ dưỡng ôm trọn vẻ đẹp duyên dáng của thiên nhiên. Và dù mang đến cảm giác tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, nơi đây chỉ cách Sân bay Quốc tế Đà Nẵng, trung tâm thành phố náo nhiệt và phố cổ Hội An cổ kính khoảng 20 phút lái xe. Đủ xa để tĩnh lặng, đủ gần để kết nối!

Điều gì còn ở lại?
Có những nơi để lại cho bạn một chút vương. Nhưng cũng có những nơi tưởng như đã nuôi lớn một mầm cây nào đó bên trong bạn.
Vài ngày sau khi kỳ nghỉ kết thúc, tôi không chỉ nhớ biển, nhớ những bữa ăn. Tôi nhớ mọi cảm giác đã từng ở đó. Sự tĩnh lặng của buổi sớm mai. Ánh nắng khẽ khàng nhảy múa trên những hành lang. Cả những hàng dừa nghiêng mình trong gió.
Đó cũng là lúc tôi nhận ra, mình không chỉ đơn thuần nghỉ dưỡng. Bằng một cách nào đó, tôi đã tiếp nhận một lối sống mới mang về cho cuộc sống thường nhật của mình, mà tôi gọi nó là Coco Life - sống như một cây dừa, chậm rãi đón nhận từng khoảnh khắc.